Chương 2: Thiếu Gia Nhà Họ Quý
Quý Hướng Đông năm nay ba mươi mốt tuổi, chưa kết hôn, là con trai cả trong gia đình. Anh được cha mẹ bồi dưỡng để trở thành người kế nhiệm từ khi còn nhỏ. Tốt nghiệp khoa Kỹ thuật Xây dựng của một trường đại học bách khoa hàng đầu trong nước, anh bắt đầu tham gia vào công việc kinh doanh của gia đình từ năm nhất đại học. Sau khi tốt nghiệp, anh theo học hai năm chuyên ngành quản lý tại một trường đại học Ivy League ở nước ngoài. Khi về nước, anh được cha dẫn dắt vào làm việc tại Bất động sản Huy Hoàng, và ba năm trước, công ty đã chính thức được giao cho anh, cho phép anh có quyền kiểm soát tuyệt đối.
Em trai Quý Hướng Đông là Quý Hướng Nam ham chơi, không thích học hành, thi trượt đại học. Gia đình họ Quý giàu có, nên đã quyên góp một khoản tiền lớn cho một trường đại học mà Hướng Nam ưng ý để mua cho cậu một tấm bằng. Sau khi bố Quý rút lui khỏi ngành bất động sản, ông đang dẫn dắt Hướng Nam học cách quản lý các khách sạn và quán bar của gia đình.
Quý Hướng Đông còn có một em gái, tên là Quý Hướng Tây. Trong những gia đình giàu có thường có vài chuyện lùm xùm, Quý Hướng Tây không phải con của mẹ Quý Hướng Đông. Cô bé được bố đưa về nuôi từ khi còn nhỏ, hiện đang du học ở nước ngoài và là một người rất giỏi tiêu tiền.
Ngay từ khi sinh ra, Quý Hướng Đông đã được định sẵn phải gánh vác trọng trách gia đình. Nhiệm vụ và trách nhiệm của anh là giúp gia đình tiếp tục hưng thịnh và nỗ lực kiếm tiền. Bố anh cực kỳ nghiêm khắc trong mọi yêu cầu đối với anh, từ cách làm người, cách đối nhân xử thế, cho đến việc sau này sẽ cưới người vợ như thế nào, tất cả đều đã được lên kế hoạch cụ thể. Cuộc đời anh, đã được vẽ sẵn một vòng tròn.
Hiện tại, Quý Hướng Đông đang có mười hai công trình lớn đang xây dựng, bao gồm khu dân cư và nhà máy. Anh bận rộn mỗi ngày, những lúc bận nhất chỉ có thể ngủ ba đến bốn tiếng.
Quý Hướng Đông rất hài lòng với Thư ký Khâu Du, người mà anh đã điều từ phòng dự toán về. Ngoại hình tuy có hơi kém một chút, nhưng không sao, anh tìm thư ký chứ không phải tìm tình nhân, không cần phải là một lọ hoa, chỉ cần nghe lời và có đủ năng lực là được.
Trong mắt Quý Hướng Đông, Khâu Du là người:
- Ổn định về cảm xúc, điềm đạm, đúng giờ, và kín đáo.
- Bề ngoài có vẻ chậm chạp nhưng thực chất lại rất sâu sắc.
- Tính cách cởi mở, không chấp nhặt những lợi ích nhỏ.
- Mập mạp, khi cười thì hồn nhiên vô tư lự. Cô đối xử tốt với tất cả mọi người, nhưng không ai có thể moi móc được thông tin gì về Quý Hướng Đông từ cô ấy.
- Làm việc nghiêm túc, có trách nhiệm, kín kẽ, không giống một cô gái hai mươi bốn tuổi.
- Không ham lợi nhỏ. Phúc lợi mà Quý Hướng Đông cấp cho cô, nếu là của cô, cô nhất định sẽ nhận, nếu không phải của cô, cô sẽ không chiếm một xu.
- Con người cô trông rất đơn giản, không bao giờ nói xấu người khác hay kể chuyện thị phi, cũng không bao giờ truyền lời vặt vãnh từ người khác trong công ty cho anh.
Điểm quan trọng nhất là Khâu Du không hề có chút ham muốn nào đối với Quý Hướng Đông. Cô không bao giờ nói chuyện riêng tư của mình trước mặt Quý Hướng Đông, cũng làm ngơ trước những cuộc điện thoại và đàm phán của anh với người khác, không hề truyền những lời nói của anh ra ngoài.
Cô gái này được giáo dục rất tốt. Quý Hướng Đông trước đây đã dùng vài đời thư ký, cả nam lẫn nữ, nhưng không ai có sự tinh tế như Khâu Du. Anh cảm thấy mình đã nhặt được một bảo bối rồi.
Điểm duy nhất không tốt là cô gái này không có chí tiến thủ. Chỉ cần không phải tăng ca, hoặc anh nói hôm nay không cần cô theo, thì tan làm cô liền chuồn nhanh như thỏ, không thèm ngoảnh đầu lại, tám con ngựa cũng không kéo về được. Nếu đã cho cô nghỉ, muốn gọi cô quay lại, lần nào cô cũng đồng ý nhưng luôn có vẻ không tình nguyện, Quý Hướng Đông có thể cảm nhận được điều đó.
Lái xe vào ban đêm, Khâu Du sợ buồn ngủ, trước khi ra khỏi nhà, cô pha hai chai cà phê, đặt vào ngăn chứa đồ bên cạnh xe. Để không làm ảnh hưởng đến Quý Hướng Đông, cô đeo tai nghe và nghe nhạc để tỉnh táo khi lái xe.
Quả nhiên, lên xe không lâu sau, Quý Hướng Đông đã ngủ thiếp đi.
Đưa Quý Hướng Đông về đến dưới lầu nhà anh, Khâu Du đẩy anh một cái: “Giám đốc Quý, về đến nhà rồi ạ.”
Quý Hướng Đông còn hơi mơ màng, ngáp một cái: “Về đến rồi à?”
Quý Hướng Đông đứng dậy, Khâu Du xuống xe giúp anh lấy túi của anh ra. Quý Hướng Đông đưa tay nhận lấy: “Hôm nay cô vất vả rồi, Khâu Du. Cháo mẹ cô nấu thật sự rất ngon, thay tôi cảm ơn bà ấy nhé.”
Khâu Du mỉm cười đáp: “Không sao đâu ạ, Giám đốc Quý nghỉ ngơi sớm đi.”
Nhìn Quý Hướng Đông bước đi, Khâu Du mới lên xe, chậm rãi lái đi.
Khu chung cư này do nhà họ Quý phát triển, và quản lý bất động sản cũng là của nhà họ Quý. Quý Hướng Đông sống một mình ở căn hộ penthouse, tầng cao nhất của khu này. Nghe nói đó là căn hộ song lập hai tầng, nhưng Khâu Du chưa bao giờ lên đó.
Xe của Khâu Du đã được Quý Hướng Đông đăng ký, ra vào khu chung cư của anh thông suốt không gặp trở ngại nào.
Khâu Du không hề ghen tị với ông chủ của mình chút nào. Mặc dù người đàn ông này giàu có và đẹp trai, nhưng cô chỉ kiếm những gì mình đáng được hưởng, chỉ lấy những gì mình nên lấy.
Quý Hướng Đông đối xử với Khâu Du khá hào phóng. Nếu cần cô lái xe hoặc giúp việc sau giờ làm bình thường, trước 12 giờ đêm, lương tăng ca được tính gấp đôi. Sau 12 giờ đêm, lương tăng ca được tính gấp ba.
Tối nay tuy vất vả một chút, nhưng là tiền lương của ba ngày đấy! Khâu Du sao có thể bỏ qua tiền bạc được chứ.
Tối về đến nhà, bố và mẹ Khâu đã ngủ rồi. Trên tủ lạnh có dán mảnh giấy mẹ để lại: “Du Du, mẹ hâm cháo trong nồi rồi, con cũng ăn một bát rồi hãy ngủ nhé.”
Khâu Du rửa sạch bình giữ nhiệt mà Quý Hướng Đông đã dùng. Nghe lời mẹ, cô ăn một bát cháo, rồi dọn dẹp mọi thứ sạch sẽ. Nhìn đồng hồ, đã ba giờ rưỡi sáng, cô lập tức leo lên giường đi ngủ.
Khâu Du tâm tính rộng rãi, ít phiền muộn, vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ thiếp đi trong vài phút, thậm chí còn có tiếng ngáy nhẹ.
Sáng tám giờ rưỡi vào làm, Khâu Du phải đến công ty trước tám giờ mười phút. Chị Lý, trưởng phòng Tổng Giám đốc, sẽ đặt lịch trình của Quý Hướng Đông lên bàn cô để cô nhắc nhở Quý Hướng Đông và phối hợp tổ chức hoàn thành công việc trong lịch trình đó.
Quý Hướng Đông đi công tác một tuần, rất nhiều việc ở công ty đang chờ anh phê duyệt. Lịch họp dày đặc, Khâu Du nhìn vào mà thở dài: “Cái lão họ Quý này, kiếp trước chắc là con quay quá. Nhìn cái lịch trình này xem, hôm nay chắc đến thời gian đi vệ sinh cũng không có mất.”
Quý Hướng Đông bận rộn, điều đó có nghĩa là Khâu Du hôm nay cũng không rảnh rỗi. Cô phải thông báo và sắp xếp lịch trình cho Quý Hướng Đông và những người anh sẽ gặp mặt theo đúng lịch trình.
Tòa nhà văn phòng này nằm ở trung tâm thành phố, có hai mươi sáu tầng. Từ tầng mười sáu đến hai mươi sáu thuộc tập đoàn Huy Hoàng, mười lăm tầng dưới cho thuê bên ngoài.
Thang máy dành cho nhân viên công ty Huy Hoàng được mở riêng.
Văn phòng của Quý Hướng Đông nằm ở tầng hai mươi sáu. Bước vào văn phòng anh phải qua một cửa an ninh, rồi đến quầy lễ tân. Đối diện quầy lễ tân có hơn mười bàn làm việc, các nhân viên đang bận rộn.
Ngoài ra còn có hai văn phòng nhỏ và một phòng họp nhỏ. Một văn phòng nhỏ là của chị Lý, một cái là của Khâu Du.
Điểm nhấn chính là cánh cửa phía sau phòng tiếp tân, bên trong là văn phòng của Quý Hướng Đông. Văn phòng có một chiếc bàn làm việc rất lớn, phía sau là chiếc ghế xoay màu be nhạt. Sau chiếc ghế xoay là cả một hàng tủ hồ sơ bằng kính, bên trong tủ khóa rất nhiều đá. Chị Lý đã từng vô tình nhắc đến một lần, nói đó là quặng.
Một bên bàn làm việc, có một bộ bàn trà đạo.
Văn phòng của Quý Hướng Đông có hai cánh cửa nhỏ không mấy nổi bật ở phía bên.
Một cánh cửa dẫn vào một căn hộ suite, bên trong có đầy đủ mọi thứ như một phòng khách sạn năm sao. Đôi khi làm thêm giờ muộn, Quý Hướng Đông sẽ ngủ lại đây.
Còn một phòng nữa là phòng tiếp khách VIP của Quý Hướng Đông. Lần đầu tiên Khâu Du bước vào phòng tiếp khách đó, tim cô đập nhanh hơn. Phòng tiếp khách này rộng hơn hai trăm mét vuông, chẳng khác gì một phiên bản thu nhỏ của phòng yến tiệc tiếp đón khách nước ngoài mà cô thường thấy trên tivi. Bức tranh sơn thủy “Giang sơn như gấm” treo kín cả một bức tường. Tấm thảm hoa mẫu đơn phú quý cực dày, kiểu dáng ghế, rèm cửa, đèn chùm pha lê cổ kính đều giống hệt trên tivi.
Lần đầu tiên vào, tranh thủ lúc không ai để ý, Khâu Du còn lén lút sờ thử tấm thảm trên sàn. Chị Lý cười: “Đây là thảm len dệt thủ công, đặt làm riêng đấy, giống hệt chỗ em nghĩ đấy.”
Khâu Du gãi đầu, ngượng ngùng nói với chị Lý: “Chị ơi, em trước đây chưa bao giờ nhìn thấy hàng thật cả.”
Quý Hướng Đông bước vào, đầu tiên rẽ vào văn phòng của chị Lý, lấy lịch trình hôm nay. Sau đó, anh ghé đầu nhìn Khâu Du: “Có mang bữa sáng cho tôi không?”
Khâu Du cười: “Chào buổi sáng Giám đốc Quý, tôi có mang ạ.”
Có Thư ký Khâu, cuộc sống của Quý Hướng Đông đã được nâng tầm, bữa sáng cũng trở nên quy củ hơn.
Công việc của Khâu Du là giúp Quý Hướng Đông tổ chức và điều phối những người anh cần gặp, cũng như theo dõi lịch trình của anh. Những việc khác như bưng trà rót nước, đón tiếp khách thì đã có những người khác trong văn phòng phụ trách.
Công việc của cô vừa lộn xộn vừa bận rộn. Ban đầu có chút luống cuống, nhưng giờ đây cô đã có thể đối phó một cách tự tin.