Chương 2

Ta vốn là một đóa sen ở sông Lật Thủy.

Vì có mối quan hệ họ hàng xa gần với Hỗn Độn Thanh Liên trong truyền thuyết hồng hoang, nên ta không chỉ sớm khai mở linh trí mà thiên phú tu luyện cũng rất tốt.

Giống sen của chúng ta nếu muốn phi thăng, thường sẽ tu thành Kim Liên.

Còn ta vì có chút quan hệ với Hỗn Độn Thanh Liên nên có hy vọng tu thành một trong sáu đóa Thần Liên trong truyền thuyết — Tạo Hóa Thanh Liên, Nghiệp Hỏa Hồng Liên, Diệt Thế Hắc Liên, Luân Hồi Tử Liên, Công Đức Kim Liên và Tịnh Thế Bạch Liên.

Bản thể của ta là một đóa sen xanh, tự nhiên sẽ chọn tu luyện Tạo Hóa Thanh Liên.

Tu luyện vốn đã nhàm chán, muốn tu thành Thần Liên trong truyền thuyết thì lại càng cần thời gian dài khổ tu hơn nữa.

Năm đó ta còn trẻ, tuy một lòng muốn phi thăng nhưng đôi lúc cũng lười biếng.

Hồng Lệ và Thanh Ngự là những người bạn ta quen được trong một lần nghỉ ngơi giữa lúc tu luyện.

Khi ấy, Hồng Lệ và Thanh Ngự vẫn chưa khai mở linh trí, nhưng bản năng sinh vật đã khiến chúng quây quần bên cạnh ta, hấp thu linh khí tỏa ra trong lúc ta tu luyện.

Ta cũng không keo kiệt, thỉnh thoảng còn cho thêm chút linh lực để nuôi dưỡng chúng.

Chẳng mấy năm sau, cả hai đã khai mở được linh trí.

Hồng Lệ thì hoạt bát, còn Thanh Ngự lại điềm tĩnh.

Thân là một đóa sen, trước khi tu thành chính quả, ta không thể dễ dàng di chuyển.

Thanh Ngự thì một lòng hướng về đại đạo, cũng thường khổ tu bên cạnh ta.

Chỉ có Hồng Lệ là thỉnh thoảng lại lẻn đi chơi, sau đó mang về vài câu chuyện thú vị để chia sẻ với chúng ta.

Những ngày tháng cứ thế bình yên trôi qua, cho đến một ngày, Thanh Ngự tu thành hình người. Vài năm sau đó, Hồng Lệ mới hóa thành người.

Chỉ không hiểu vì sao, Hồng Lệ đột nhiên lại nảy sinh địch ý với ta.

Dù không hiểu, ta cũng không để trong lòng.

Sau nhiều năm khổ tu, thành tiên kiếp của ta, sắp đến rồi.